- Entry for February 24, 2008
- Ban không dám đăng, thì đăng giùm ban
-
Nhân chuyện có những người nhân danh cho cái gì gì đó đến 1 trường đại học ở California yêu cầu trường đó phải tháo cái cờ đỏ sao vàng (biểu tượng cho nước CHXHCN VN) xuống và treo cờ vàng 3 sọc đỏ (biểu tượng cho nước VN Cộng Hòa) lên. Tui bỗng nghĩ như vầy:
Nên chia VN làm 2 ‘nước’ khác nhau: 1 VNCS và 1 VNCH.
Những ai trưởng thành sau ngày 30/4/1975 tại VNCS, không biết gì về VNCH thì đương nhiên là người của VNCS, và không cớ gì bắt họ phải thừa nhận cái gọi là VNCH, bởi vì đó là 1 cái gì đó không có thật và không hiển hiện trong cuộc đời họ.
Những ai không chấp nhận được VNCS, thì cứ ‘giữ quốc tịch’ VNCH, hoặc ‘nhập quốc tịch’ VNCH và có quyền tự hào về một quá khứ vàng son đã qua, cũng như ôm ấp giấc mơ một ngày vinh quang quay về chốn cũ.
Không ai có quyền xâm phạm đến quyền tự hào về quốc gia mình, nhất là ở trên xứ Mỹ tự do này.
Vậy, nếu có những người thấy chướng mắt thì cứ việc đề nghị treo cả 2 lá cờ của VNCS và VNCH trong cùng 1 trường đại học, và cho rằng đó là 2 quốc gia khác nhau!
Vì nếu treo cờ đỏ sao vàng thì bị người VNCH phản đối, cho rằng như vậy là không thừa nhận VNCH.
Còn nếu treo cờ vàng 3 sọc đỏ thì những người VN di dân mới sau này hoặc du học sinh sẽ thắc mắc tại sao không có cờ đất nước VNCS của mình.
Giả sử các trường đại học đó cảm thấy sao rắc rối quá, cờ VNCH hay VNCS gì cũng không treo nốt, thì khi đó… eo ôi, có 1 nước VN nào tồn tại trên bản đồ thế giới không nhỉ?
Ngoc Lan
- Entry for February 24, 2008
- Len lén chào cờ
- Vu cờ đỏ cờ vàng đang xôn xao bên blog nhà ban Lan. Tôi cũng góp vô mấy câu cho ồn cửa ồn nhà người ta.
Rằng là bây giờ ai muốn treo cờ nào thì treo là khoẻ nhất. Không thích cờ đỏ thì treo cờ vàng. Không ưa cờ vàng thì treo cờ đỏ. Đặt biệt ai mà ưa luôn hai lá cờ thì chắp chắp vá vá lai rồi treo lên.
Mà không ưa luôn cả hai lá cờ thì treo cờ Mỹ . Hoặc không cần phaả treo gì hết là sướng.
Nếu đươc vậy thì quá khỏe rồi. Nhưng sẽ có những người thích treo cờ nhưng sơ bi biểu tình, sơ đi tù hay sơ bi cướp blog ( zụ này nghe chướng tai nhưng tôi thề là có thiệt 100%, nói láo hộc máu chết tai chỗ).- Thì.
Lén lén tà tu lá cờ mà mình ưng vô ngưc trái, hay nếu vẫn còn sơ là đi bơi người ta thấy.
Thì.
Chịu đau một chút. Tà tu cái cờ đó vô thẳng trong trái tim. Rồi lén lén treo lên. Len lén hát quốc ca. Len lén chào. Len lén tự hào vậy. Len lén sướng.
Sau vụ cờ quạt biều tình rầm trời ở Sài Gòn Nhỏ, chồng tôi bắt đầu xử ép tôi ( đã xử mà còn ép nữa, quá khổ lun ).
Là.
" Em mà không nghe lời anh, lạng quạng anh chở em xuống Sài Gòn Nhỏ, trưng em ra trước đám nguời đang biểu tình trước báo Người Việt, là em có tà tu hình cờ đỏ sao vàng, là ngưòi ta đem em ra đấu tố".
Hoảng hồn. Cái tà tu hình cờ đỏ sao vàng tôi có sẵn từ lúc mới đẻ, ai biết đâu nè. Giờ làm sao mà tháo ra .- Nên .
Tôi phải đi tà tu thêm một lá cờ vàng kế bên. Đau thiệt là đau . Nhưng vậy chắc ăn .
Cũng vì vụ mang hai lá cờ trong tim, nên có người khác " chup nón lá" tôi là " nhi trùng gián điêp".
Chơi lun hai bên.
Thì thôi cũng đươc. Nhi trùng hay ba bốn trùng gì cũng đươc. Ai yêu cờ nào , mà là người Việt Nam, biết ăn nước mắm thì tôi cũng thương hết.
Mà tôi cũng chỉ dám thương len lén thôi. Vì chồng tôi ghen kiếp lắm.
À, ban Lan muốn coi hai cái tà tu trong tim của tôi. Đợi vài bữa đi chụp X- ray đã nhá. Rồi coi lun.