Showing posts with label biểu tình Trung Quốc. Show all posts
Showing posts with label biểu tình Trung Quốc. Show all posts

8/17/12

Nhảm không thì quên

IMG_0795.jpg

1. Anh í được 14 tuổi vài ngày nay rồi. Mà không viết được liền. Vì đợi anh í trở về từ LA sau chuyến phiêu lưu 15 ngày dưới đó...mình ên. Mẹ anh í hồi hộp khiếp luôn nha. Ba anh í mừng sinh nhật anh í bằng một cái vé khứ hồi Seattle- L.A , thả anh í đi một mình. Đáng lẽ BX cũng đi nhưng airlines không cho con nít 10 tuổi đi một mình. Nên anh í tung tăng mình ên. Leo lên máy bay, leo xuống, hành lý, boarding pass, passport.... tất tần tật. Một mình. Xuống nhà ông nội, đi chơi với chú với cô và ăn... buffet. Anh í về. Mẹ đón tại phi trường. Một thằng đàn ông 14 tuổi với 3 cái mụn đỏ chót trên mũi. Câu đầu tiên anh í nói là. I am out of shape because of eating!  Happy 14, con trai của mẹ. Con đang lớn, chứ không phải ...out of shape đâu. 14 tuổi mà nói như ông cụ non.




2. Cái practicum mới làm ngay trong mùa hè này. Mình viết nhật ký hàng ngày. Mình bắt đầu thương cái công việc mới này mất rồi. Đã bắt đầu có cảm giác là thương ngang ngữa với chuyện làm art. Vì công việc này mình có thể kết hợp art và giảng dạy hàng ngày luôn á. Công việc này thiệt ra không nhiều người thích làm. Nên...mới tới phiên mình. Nhưng như mình nói. Thương mất rồi ! Không share ra blog công cộng này được. Nhưng sau này để dành viết ...sách. Nhiều chuyện cảm động, hay chuyện cười há há hay chill my spine ... xảy ra chỉ trong vòng có tháng.

3. Seattle nóng. Cả tuần nay quất cho 90 không thôi nha. Nhưng được cái có gió. Nên bearable. Seattle không có xài plastic bag trong chợ cả tháng nay rồi. Nên đi chợ nhớ mang theo giỏ bàng nha. Tự nhiên thấy mình đi chợ mua ít đồ lại nha. Vì chưa làm quen lại được cái thói quen giỏ bàng của ngày xưa. Nên cứ mình không vô chợ mới nhớ ra. Thế là mua đúng đồ xách ra hai tay . Tiếc kiệm được một số $ kha khá. Đúng là đi một vòng khá lớn với bao nylong rồi quành trở lại với giỏ bàng. Xài bao nylong bi giờ " bị " coi là phí phạm, không có "green". Bà chủ chợ nhìn thấy mình bưng đồ ra với cái giỏ be bé. Bà xếp đồ vô cho mình. Khe khẻ gợi ý. Cái giỏ của em còn xếp được một mớ đồ nữa đó.... Mình làm lơ thôi. Già rồi, dek nghe dụ khị nữa !

4. Pà con xôn xao tẩy chay hàng Trung Quốc. Hahahah, dream on. Thách đó ! Dòm quanh cái nhà mình coi, rồi Iphone nè, I pad nè, Ipod nè...... ngon vứt hết đi. Nội bấm được cái like trong Fb thì ủng hộ tẩy chay hàng Tàu cũng coi như xài hàng Tàu rồi đó. 84% hàng hoá trong mí khu shopping ở Mỹ là made- in- China. Thì trong nhà Việt Nam mình, đâu đó cũng 70-80% hàng hóa làm từ Tàu. Thử check lại coi  mấy cái đinh nhỏ nhỏ đóng nhà, bàn ghế hay...cái nhà cũng mình, quần áo, cọng chỉ cái nút đơm trên quần áo mình. Coi chừng cũng. Made-in China luôn đó. Thách nhá !

5. Bữa bà con Mỹ uất hận cái vụ đồng phục Olympic của Mỹ cũng made-in China. Mỹ kêu nhục. Mà giờ lỡ rồi, mần sao mà thay được, thời gian gấp rút quá. Mà giờ có thay được thì kiếm ra người biết may đồ ở Mỹ này chắc cũng khó. Con bà nó ! Bao nhiêu jobs shipped mẹ nó qua Tàu hết rồi. Nên .... bà con vuốt ve nhau thế này cho đỡ nhục. Quần áo may bên Tàu nhưng cờ Mỹ thì proud of made in the US. Quất lên TV nguyên một phóng sự quay cảnh bà con Mỹ trắng (trắng đàng hoàng nha) đang ngồi trong studio may ...cờ. Hahahahha. Làm mình nhớ mấy cái phóng sự ngày xưa mấy cô Sài Gòn ngồi may cờ mặt trận giải phóng miền Nam chuẩn bị tổng tấn công. Xong cái cú tông xe vô dinh Độc Lập rồi mất tiêu luôn cái cờ. Nhảm không chịu được. À, mình nói mình nhảm á. Tiếp nè.

Mình ra chợ. Tại lên cơn ruồi bu đi kiếm coi mí cái cờ US cho nó made ở đâu. Cờ lớn thì proud of made in the US ( ghi vậy luôn chứ không nói dóc nhá: Proud of made in US ). Còn cờ nhỏ nhỏ thì dek có nhãn hiệu chi hết nên dek có biết làm ở đâu. Nên mình cứ assume là mí cái le que  đó là làm ở đâu outside the US, chắc là Tàu. Nhưng nhục hay sợ nên không có ghi chi hết. Rồi mí anh vận động viên thì tuyên bố. Lỡ bận đồ phía ngoài made in Tàu, tao hứa sẽ bận underwear that made in US. Thôi, an ủi rồi quyết định vậy đi. Bận underwear không làm bên Tàu cũng là yêu nước rồi ! Mỹ còn bấn loạn vụ Made in China, huống chi dân Việt Nam. Quên đi Diễm. Muốn không xài hàng Tàu, tự làm hết đi, đừng đi ra chợ hay shop online. May cờ thì dễ đạp kim tòn đường thẳng nên làm được. Mí cái khác. Hơi bị khó nha. Người tình trăm năm luôn đi nha !

6. Việt Nam đang tính làm CMND mới gì gì đó, với cái lý lịch cha mẹ trong cái mới. Hahaha, tự nhiên nghĩ  ngay tới hai đứa con " dân gian đồn đãi" của bác Hờ. Nếu ghi tên cha mẹ vô CMND mới, con bác Hờ có được ghi tên cha mẹ mình vô không ta? Mà mí người không biết tên cha mẹ mình là ai. Ghi trống không hai chữ "dek biết" có được không? Con hoang thì ghi mần sao?  Đưá con bị từ chối à ? Hơi dài nha. Hahahah.

7. Sắp tụ trường lại rồi nè. Dọn dẹp closets lôi ra được mấy cái backpacks còn...mới tinh. Cái mộng shop backpack mới của chị Bánh Xèo coi như tiêu tan. Chị hậm hực lắm. Mà mấy cái backpack mới tinh chưa xài thì phải xài chứ đi mua mới mần chi cho nó phí. Lôi ra một mớ quần áo còn mới tinh, chưa cắt tag luôn mới ghê. Giờ bận vô coi như mới sắm. Quá nhiều thứ mua rồi quăng vô tủ không bận lâu ngày quên mất. Cái gì recycle lại của năm cũ thì xài. Beo quăng ra một đống tập còn...mới tinh. Hỏi sao không xài. Có tên trường junior high, chứ không phải highschool. Có cái black marker mua chi để cả năm không xài. Gạch bỏ cái chữ junior đi, thêm chữ school vô mà xài chứ mần chi cho phí. Ngày xưa, ngày xưa. Xé giấy còn dư của mấy cuốn tập cũ đóng tập mới mà học. Tiếc từng tờ giấy. Giờ sao cái gì cũng phí. Mình cũng phí. Giờ tập lại cách tiết kiệm cũng khó nha. Mà cũng mới dọn lên Seattle năm ngoái chứ đâu. Mà đồ đã bắt đầu chất đống như thế rồi đấy !

8. 9.10 Để mai tính.

6/15/11

Biểu tình ké

Đi bộ ké


Phản đối ké


La ké

Bị nách như heo. Ké luôn nha.

Ké, ké, ké. Thôi.
Cho chắc ăn nha.


P.s :Hình lươm trên Net, đầy.

Người bằng đất: Lún Ghẻ, cảm hứng từ cái clip này nè.
Photoshop: Vũ Quí Nhảm Nhiên. Coi thêm bên đây nè.

6/6/11

Tranh Cổ Động Việt Nam

Quét Sạch Quân Thù Xâm Lược,Phạm Văn Đôn, 1969



Tìm Nhiều Tái Nguyên, Duy Hồng, 1982

Ngày Nay Ta Có Trời Có Biển ,Đào Hùng, 1995


55 năm thành lập nước , Chu Đức Tiến, 2000

Không Có Gì Quí Hơn Độc Lập Tự Do , Trần Thế Vinh (1995)


Không Có Gì Quí Hơn Độc Lập Tự Do

Nghe Chửa !!!!!

6/4/11

Khỏa thân để tẩy chay đồ China!

Tấm này của anh Lân hơi bị đep nha. Rinh về để dành nhá. Cho có phong chào. Mình thích cái phong phía sau. Thác Bản Giốc. Mai mốt chồng hứa khi.... chổ đó yên bình thì chồng đưa mình tới chụp vài tấm "khỏa" vài khúc như vậy nha.

4/22/10

Hà Nội 2005: Việt và Tàu

Lần đi Hà Nội năm 2005 , như tôi nói, là một phần research của dự án 1 năm sáng tác của tôi. Lúc tôi nộp đề tài dự thi, tôi hùng hổ tuyên bố là mình sẽ chứng minh là văn hóa Việt khác biệt với văn hóa Tàu ( nghe có quen tai không pà con). Là người Việt gọi là Tết chứ không phải Chinese New Year như người Mỹ thường gọi. Là tôi sẽ sử dụng cái trống đồng Việt Nam, Ngoc Lũ chứng minh blah blah điều đó. Nghe kêu vô cùng. Tự hào vô cùng.

Lúc về Hà Nội, tôi bỏ công đi hết bảo tàng lịch sử này tới bảo tàng mỹ thuật nọ. Hà nội có bao nhiêu bảo tàng, hai má con mua vé chun vô hết. Tôi may mắn gặp được 10 người nữ họa sĩ cùng thời với má, có tên tuổi và tranh trong bảo tàng. Tôi học được rất nhiều điều từ những người này.

Có một chuyện làm thay đổi toàn bộ đề tài của tôi.


Trong một chuyến đi Phù Lãng xem gốm, tôi ngồi kế một cô. Cô hỏi về những đề tài của tôi. Khi nghe tới cái trống đồng. Cô cười. Rồi kể. Có lần cô du lịch sang tỉnh Vân Nam, Trung Quốc, cô cũng đi bảo tàng. Ô hay, sao mà cái trống đồng của nó y chang cái trống đồng của mình thế nhẩy. Mà có còn nhiều trống hơn mình nữa chứ. Cô bảo. Ngày xưa, có biên giới như bây giờ đâu mà phân biệt Việt - Tàu. Trống đồng mà mình tưởng là biểu tượng riêng thuần Việt của mình , Tàu nó cũng có.

Tôi chới với. Ngồi im suốt buổi. Thu nhận cái ý kiến quan trọng đó. Về nhà. Tất nhiên là phải đi kiếm tài liệu. Hehehehe. Tất nhiên là có. Như cái này đây ( ngán quá thì đọc phần cuối: Chủ nghĩa dân tộc và trống đồng). Tất nhiên là cái trống đồng Việt Ngoc Lũ không phải là chỉ Việt Nam mới có. Thế là toi luôn cái giả thuyết của tôi. Chưa kịp chứng minh đã toi.

Nghiệm ra cái lý của nó. Ngày xưa thời hồng hoang, con người mông muội. Ai mà có ý niệm biên giới mà rào lại để rồi tranh chấp, đánh nhau lung tung . Chỉ có sau này lắc léo. Nên phía bên Việt Nam đào được 1 cái trống, thì tức khắc họp báo rùm beng . Trống của tao xưa nhất. Phía bên kia đào cái nữa, trống của tao cũ hơn. Tất nhiên là trống đồng xuất xứ từ nước tao. Rồi phía mình lại đào tiếp. Thế và thế.



Tôi lặng lẽ rút lui ra khỏi cái đề tài Trống của mình sau chuyến đi. Thôi, không rảnh mà đi chứng minh cái trống đồng là riêng tư của Việt Nam nữa. Vì đề tài đó phải kéo dài chắc cả đời cũng không làm được. Mà để làm chi.Khi mà ngày xưa ông cha mình ngớ ngẩn không ký tên họ vô mặt trống. Cái này cho dân Việt. Cái này cho dân Tàu. Để sau này Viêt -Tàu khỏi dành nhau.


Tôi dành trọn thời gian phỏng vấn gia đình, hồi tưởng lại chuyện ngày xưa để kể chuyện của tôi, dân tộc Việt MÀ tôi biết. Chứ không mơ mơ hồ hồ đeo đuổi chứng minh cái mà tôi không có thời gian và sức lực làm trong 1 năm.


Nói vậy vì thời gian gần đây, trên BBC xuất hiện một bài báo của Đỗ Ngọc Bích. Ý kiến của cô trái ngược với trào lưu chống Trung Quốc của dân Việt Nam" trên mạng". Nên cô bị chửi rủa, xỉ vả năng nhẹ, hội đồng te tua ,xùm beng lắm.

Có một câu cô viết ra, ai là người Việt cũng nổi nóng lên nè.

Dân tộc Việt cũng là một phần máu thịt của Trung Quốc.

Tôi nghe rồi cũng điên lên đấy chứ. Tôi là Việt Nam. Nói tôi cũng có máu thịt với Trung Quốc thì tôi điên lên cũng dễ hiểu.
Nhưng hết điên lên thì nghĩ lại cũng đâu đó có lý cũng nó nhá.

Nè. 1000 năm bị Tàu đô hộ. Dân mình và dân Tàu không đú đởn nhau à. Làm sao tránh khỏi á. Pháp vô có 100 năm. Mỹ có 30 năm. Con lai đầy. Nói vậy không có nghĩa là tôi kỳ thị hay bài bác con lai. Nhưng tôi nghĩ. Chẳng có cái chi là thuần Việt hay thuần Tàu.
Bên này chạy qua, bên kia chạy lại. Có chi đâu. Mà cũng chẳng có chi phải xấu hổ vì mình không "thuần' cái chi hết.


Đáng lẽ cô kia phải nói. Dân Việt và dân Tàu là một phần máu thịt của NHAU. Nghe nó đỡ thân Trung Cộng hơn. (Mà sao dân mình chống Tàu mà không chống Đài Loan hay Hồng Kong . Cũng là Tàu mà ra rứa).


Bà con đang giận ứa gan cô. Viết bài sửa lưng cô. Giận mất khôn. Nên ngu. Nhiều bài tôi nghe không lọt lổ tai. Vì tác giả cố đem ra những bằng chứng để chứng minh văn hóa Việt có trước văn hóa Tàu, là Tàu từ..... Việt mà ra. Nghe ra thì không được khôn ngoan lắm. Nhưng những bài như thế cứ tưới ra rả lên BBC. Đọc xong không thấy lòng yêu nước của tác giả, mà thấy một chữ " không được khôn cho lắm " to đùng đùng.

Như bài
này nè. Trích chút thôi.


"Năm 2006 tôi bạo gan đưa ra giả thuyết: “Tiếng Việt là chủ thể tạo nên ngôn ngữ Hán” thì mùa Xuân năm nay, bạn tôi, anh Đỗ Thành, gốc Việt Triều Châu đang sống ở Sacromento Hoa Kỳ, từ giáp cốt văn, kim văn và những thư tịch cổ nhất của Trung Hoa như Việt chép (Việt tuyệt thư), Thuyết văn giải tự đã “Phát hiện lại Việt nhân ca”, “Phục nguyên Duy giáp lệnh của Việt vương Câu Tiễn” và tìm ra “Nguồn gốc chữ Nôm”, chứng minh không thể phản bác là, chữ Nôm của người Việt có trước, từ đó được cải tiến thành chữ Hán!


Viết thế mà viết được. Tác giả đưa ra giả thuyết, bạn tác giả ( chứ không phải tác giả) ...chứng minh ....với những bằng chứng không thể phản bác. Đâu? Không biết một cái công trình lớn to tổ bố như vậy. Liên quan tới một nền....chữ nghĩa ngàn năm như thế, "chữ Nôm có trước, rồi ...cải tiến thành chữ Hán" công bố ở đâu. Ai là hội đồng công nhận công trình. Có thể tìm tài liệu ở đâu ra.
Hahahhah.

Viết điêu.Viết lấy có. Thế là ngu. Ngu một cách vô trách nhiệm. Người ta nhìn vào. Người ta khinh cho.

Nếu chữ Nôm có trước, thì chắc mình kêu là chữ Nôm Hán, hay Việt Hán, chứ mắc giống chi kêu là Hán Nôm hay Hán Việt cho nó... ngược ngạo.

Tôi học ở Việt Nam ( chứ không cần phải sang tới Mỹ đây) cũng biết tiếng Hán có trước công nguyên cả mấy ngàn năm, tiếng Nôm là do mình mượn của Tàu rồi cải tiến lại thành ngôn ngữ cho mình, thế kỷ thứ 8 sau công nguyên.

Vậy nếu có " bạo gan" mà chứng minh một việc ngược lại mang tính vĩ đại như vậy, sao không ai biết, không ai công bố, sao nhà nước Việt không nhiệt liệt trao huân chương, blah blah blah.Hay nhà nước Tàu không rùm beng lên phản đối?

Tôi yêu nước nhá. Tôi tin Trường Sa Hoàng Sa là của Việt Nam nhá.Tôi muốn tiếng Nôm có trước tiếng Hán cho sướng cái mồm tôi nhá.

Thì không có nghĩa là tôi cứ cãi chày cãi cối, lộ cái ngu dốt ra.

Mà mình toàn cãi qua cãi lại với nhau. Tụi Tàu nó có biết chi đâu. Cái mộng bá chủ của Tàu là có từ xưa tới giờ. Mình vô phúc nằm ngay dưới cái đít của nó. Thì phải biết lúc cương lúc nhu ( Nguyễn Trãi nói vậy đó).

Chứ bây giờ chống Trung Cộng bằng mồm cho sướng trên mạng vậy chứ. Thách mấy người viết bài trên BBC ra đánh tụi nó đó. Dám không? hay có ngon nữa thì viết bài chửi nó bằng tiếng Tàu rồi dí vô mặt cho tụi nó hiểu. Chứ viết tiếng việt " Hoàng Sa Trường Sa là của Việt Nam", dán đỏ đỏ vàng vàng, cho công an Việt nam thấy rồi mình ngồi đánh vần với nhau mà đọc chứ có ma Tàu nào đọc.


viết vậy thì chỉ có tôi đọc, tôi chụp rồi post lại cho dân mình coi thôi nha. Một đống tụi Tàu xì bên cạnh có biết chi đâu mà đọc ,trời. Mà chữ Cộng Sản Trung Quốc viết tắt. Là potay. cắt đứt đuôi luôn nha.


http://farm3.static.flickr.com/2107/2402602650_1314ebd224.jpg?v=0
cái cờ tụi nó bự vậy đó, anh Việt nhà mình cầm cái cờ bé tí. Quậy tưng tưng cho vui vậy thôi chứ làm chi được. Chủ yếu la cho vui thôi. Chứ tụi Mỹ đã cho cái đuốc của Tàu vô xe bus chạy mất tiêu rồi. Mỹ với Tàu. Nhá. Chứ không có Mỹ và Việt Nam đâu. Mỹ còn sợ Tàu nhá. Mình chống bằng mồm cho vui thôi. Nên từ từ mà chống. Chống lịch sự một chút. Có văn hóa. Có hoc một chút.Nhá.
( hai ảnh này tôi chụp ở San Francisco 10 tháng tư, 2008 trong ngày chạy đuốc Olympic Tàu 2008)


Tôi nói cho nghe. Ngày xưa tôi có đi hoc một năm tiếng Hoa. Tôi phát giác ra là tiếng Hoa có nhiều thứ giống tiếng Việt nha. Chứ không ngược ngược ngữ pháp như tiếng anh, mà cũng không chia giống phức tạp như tiếng Nga. Tiếng Hoa do vậy , theo tôi, dễ học hơn tiếng anh. Nên có ai có dại mồm mà nói là chữ ,nghĩa, hay văn hóa Việt và Trung có điểm giống nhau cũng có gì quá đáng đâu mà bà con cứ nhảy dựng chồm chồm lên. Hai nước láng giềng có những nền văn hóa giông giống, na ná nhau là chuyện bình thường. Có chi đâu mà phải trợn lòi con mắt truy tìm những bằng chứng từ ....70 ngàn năm trước. Lúc đó, làm gì có ai là Việt, ai là Tàu đâu mà chứng với minh. Vớ vẫn.

Có phải mình giống nó là mình không yêu nước mình đâu cơ chứ.

Relax.
Cuối tuần vui vẻ cả đám đi.
Nha pà con.