1. Ngày dài tháng rộng. Già lại hay quên. Ráng nín nhịn chút thời gian. Viết ra chút cho khỏi quên sau này. Cái hình này chụp trong hồ bơi Seattle. Mắc cười quá. Mà nghĩ lại, tiếng Việt mình dịch Life Guard là cái gì. Cùng lắm là nhân viên coi hồ bơi, chứ không phải coi người. Life Guard có nghĩa là guard swimmer's life. Nên Nhân viên cứu thủy nạn nghe nó cải lương Hồ Biều Chánh nhưng nghe nó cũng đúng hơn là nhân viên coi hồ. Nhỉ.

2. Beo với Bánh Xèo chuyển lên bơi cho tuị này nè. Cuối tuần vừa rồi, hai đứa bơi cái swim meet đầu tiên. Hồ bơi trong nhà. Ngơp chết luôn. Nhưng khoẻ là mùa đông khỏi trùm mền lạnh lẽo. Nên thôi. Mình không cu rú như con cú già thì cũng hoan hỉ rồi.

Chàng Beo bơi take off rất nhiều thời gian. Có mấy môn bơi chàng take off luôn 12 giây ( là nhiều lắm nha).Làm mình ngạc nhiên. Thường thì 1 giây là cũng hay lắm rồi á á. Chắc tại chàng cao lên nhiều. Chàng cao hơn mẹ rồi. Bánh Xèo cũng take off, nhưng chỉ 1 giây một cái event thôi. Bánh Xèo 10 tuổi, nhưng sẽ được trained với nhóm của Beo, vì coach nói. Bánh Xèo bơi nhanh nên sẽ được bơi chung với đám lớn nhất trong team.
3. Bánh Xèo với Beo thích nghi với Seattle nhanh hơn mình tưởng. Cách nói chuyện khác trước rất nhiều. Chắc tại trường. Hai đứa bắt đầu hỏi mình về racism ( kỳ thị chủng tộc), diversity ( đa chủng tộc ), stereotype ( dek biết dich sao, có lẽ cách đánh giá người bằng cách nhìn bề ngoài ) và những thứ coi bộ lớn lao khác. Trên Seattle, dân tứ xứ nhiều hơn Davis nên tụi nhỏ coi bộ nhạy cảm hơn với chuyện chủng tộc. Mà trong trường cũng coi trọng vấn đề này.
4. Mưa nho nhỏ thôi. Lạnh rồi. Thu tới từng ngày. Sáng nào đi xe bus cũng thấy rừng rực ngoài đường. Lá đỏ, lá xanh, lá vàng, lá cam. Nồng nàn lắm rồi. Mà cũng không chụp hình laị được. Ráng hứa thứ bảy này vậy. Mưa nhiều. Nhưng chưa thấy lạnh lắm. Cũng chưa cần dù nữa. Một cái NorthFace cũ mèm 100 năm để lại là ok rồi. Vẫn còn đang yêu Seattle. Nha. Đậu.
5. Mình đi học lại. Một cái Master khác. Nhục. Nên không hoan hỉ khai ra cho pà con biết. Nhưng thiệt là có quá nhiều cái để share quá. Master of Social Work. Mình thiệt hên. Chương trình này của Uof W ( tụi nó gọi là U Đớp, nghe hơn gớm chút hén) top 5 of the country. Nên mình quyết định vô lại. Gần 1000 đứa applied kỳ này, program chỉ lấy có 120 đứa. Nên mình thấy mình hên cực kỳ. Trong toàn 400 đứa cao học của tụi này, hình như chỉ có 4 đứa Việt Nam ( 3 đứa kia năm hai, năm 1 chỉ có mình). Làm mình hơi buồn, hơi tủi chút nè. Minority quá. Giống tiểu số miền núi xuống đồng bằng quá chừng
6. Program bắt mình đọc nhiều ( trung bình ngày 300- 500 trang). Rất là không có đọc hết nha. Nên mình chỉ chọn cái mình thích mà đọc thôi. Còn lại thì lướt qua. Để dành mai mốt có thời gian thì coi lại. Sách nào cũng hay, tài liệu nào cũng thú vị. Càng đọc càng thấy tiếc cái thời gian ở Việt Nam dek có cái gì mà đọc. Nên lại cứ ráng. Đọc nhiều, nên phải viết nhiều. Trung bình tuần/ bài dài 10 trang cộng thêm vài hai ba bài ngắn ngắn 2-3 trang rồi thêm viết journal hay discussion online nữa. Nên thiệt ra đọc rồi viết rồi viết rồi đọc xong thì chưa khùng mà cười nhe nanh lởn vởn môt mình thì cũng là hay rồi.
7. Mình còn tham gia mấy cái seminar của bên Global Health. Thiệt, bữa chỉ tò mò đi cho biết. Ai dè hay quá, thế là thứ sáu nào cũng đi tham gia. Chắc mình sẽ lấy cái certificate về Global Health luôn. Thấy tụi nó làm mấy cái project về health ở mấy nước South East Asia hay quá. Mình ước mai mốt con lớn, về Việt Nam làm mí cái về sức khỏe cộng đổng vậy á á á. Muốn lấy thêm cái Master of Public Health , cái giống bạn Lừng làm PhD á, mà tụi bên Public Health nó chảnh, bắt thi cái GRE ( giống như cái test thị đại học Việt Nam á). Toán thì mình chít miạ rồi. English chắc cũng không xong. Nên đang si nghỉ. Chồng khuyến khích đi thi thử. Mình quát. Từ từ đó cha. Cho con xả hơi. Chồng mình còn muốn mình làm PhD nữa kia. Chồng nói. Chỉ có lúc em chúi mũi đọc hay học, thì "you let me and the kids alone". Còn không thì mình kiếm chuyện đủ thứ. Hahaha. Ok, muốn thì chìu. Mình học nhiều sau này làm " social retarded " như bạn Lừng nói cũng cam lòng !
8. Sẽ có người hỏi. Social Work là cái giống gì. Có phải mấy mẹ mìn CPS ( Child Protection Sevice ) đi bắt con nít của người ta không. Hahah, sort of. Đúng rồi. Nhưng chỉ là một phần của Social Work thôi. Social Work có nhiều thứ để làm lắm. Vô rồi mới thấy cái gì cũng mê. Cái gì cũng muốn nhào vô. Sẵn có máu ruồi bu nên lại càng mê nha. Cũng có người lầm tưởng là những ông bà nội ngồi ký tiền Welfare hay Medical trong văn phòng. Không phải nha. Tụi nó chỉ là edibility workers của state thôi. Không cần lấy bằng MSW. Nên đừng kêu tụi nó là Social Worker nha .
9. Có người hỏi, làm xong cái MSW này rồi ra làm có $ không. Trả lời là KHÔNG nha. Hahahah. Nhưng mình thấy mình bớt ngu nè. Có nghĩa là thông minh ra chút í. Hồi trước mình đi học Berkeley á , im thin thít à. Dek dám trả treo hay hỏi lại professors đâu. Giờ mình khác rồi. Trả treo mỏi mồm luôn á. Mình thấy mình có confident hơn chút. Chắc tại mình có đi dạy rồi nên cũng lì mặt ra. Mai mốt đi làm có $ hay không. Không biết nha. Đã artist rồi còn social worker thì từ chết tới bị thương rồi. Cùi không sợ lỡ nha. Ghẻ rồi thì cứ gãi cho đã ngứa thôi. Học cho sướng chứ không chăm chăm mai mốt ra có job không nha. Nếu nghĩ vậy dek có đi học được nha.
10. Bữa nhá bên FB là mình sẽ Occupy Seattle. Mà dek có đi được. Phần tại Beo với Bánh Xèo đi thi bơi. Phần ...sợ lạnh. Nên không có đi. Tuần này coi được thì mình sẽ đi. Nhưng mình sẽ Occupy
báo Người Việt của Ngọc Lan trước this weekend mới được nè. Mình cũng belong trong cái đám dân đen 99% đó á. Hồi sáng mới coi news, tụi nó data nói rằng 20% dân Mỹ hết dine out, going out rồi. Thì mình là nằm trong cái 20% của 99% đó á. Bottom of the bottom rồi. Lo chi nữa. Cứ enjoy cái student life thêm 10 năm nữa rồi retired hay retarded cũng mãn nguyện rồi nha.
Thương thương nhớ nhớ pà con blogger nha !