


Marc Chagall (1887-1985) là một trong những họa sĩ tài ba lổi lạc nhất của thế kỷ 20. Tác phẩm của Marc Chagall hiện diện trong những bảo tàng lớn nghệ thuật của thế giới. Marc Chagal là họa sĩ đầu tiên lúc sinh thời được mời triễn lãm ở bảo tàng Louvre tại Pháp. Ông cũng là một trong những họa sĩ hiếm họi của thế kỷ trước cắt băng khánh thành viện bảo tàng tranh của mình.
Tôi yêu ngất cái màu xanh kỳ diệu hấp dẫn của Chagall nha. Với ông, xanh không chỉ là màu của nỗi nhớ lâu dài, miêng mang về quê nhà và người yêu, mà màu xanh là một phần của linh hồn và con người ông.
Tranh của Marc luôn có một màu xanh dương lộng lẫy như thế. Ba bức trên là series American Windows. Tranh kiếng Chagall làm tại Chicago, 1977.


Hình ảnh cá hay chim hay gà với đôi mắt của người, bay lượn lờ trong không trung

hay nằm một mình như thế này trong tranh của Chagall luôn là đề tài nghiên cứu của hàng đống người. Với Chagall, mọi thứ đều có linh hồn, có ngôn ngữ riêng của nó. Ông lý giải. Mình không biết nên cứ tưởng chỉ có con người mới có linh hồn, tiếng nói. Muốn nghe, muốn hiều tiếng nói của vạn vật khác, phải thật im lặng, mới nghe được. Màu xanh nơi đây gợi cho ta một chiều sâu rất tĩnh, rất khuya. Để ta có thể nghe vang vang tiếng động của muôn loài khác.

hay nằm một mình như thế này trong tranh của Chagall luôn là đề tài nghiên cứu của hàng đống người. Với Chagall, mọi thứ đều có linh hồn, có ngôn ngữ riêng của nó. Ông lý giải. Mình không biết nên cứ tưởng chỉ có con người mới có linh hồn, tiếng nói. Muốn nghe, muốn hiều tiếng nói của vạn vật khác, phải thật im lặng, mới nghe được. Màu xanh nơi đây gợi cho ta một chiều sâu rất tĩnh, rất khuya. Để ta có thể nghe vang vang tiếng động của muôn loài khác.

Nhưng cái tình nhớ nhà thì thiệt nên màu mới ngây ngất như vậy nha.

Bức này lúc sau được đánh giá như một bức quan trọng nhất trong sự nghiệp của Chagall.
Cửa sổ phía ngoài nhìn ra khung cảnh đèn đóm, nhộn nhịp của Paris, nhưng bên tay trái thì lờ mờ cảnh khung làng quê nghèo nàn, êm đềm của ông. Trên canvas, Chagall đang vẽ cảnh quê. Trong suốt 80 năm làm nghệ thuật, cảnh quê, ký ức tuổi thơ , song song với cảnh tháp Eiffel, đường phố Paris là một trong những đề tài quan trọng nhứt của Chagall. "Stay who you are no matter what and where". Chính điều đó đã đưa Chagall trở thành một trong những thiên tài hội họa bậc nhất của nhân loại.

Người ta nói cách xài màu của Chagall" too extravagantly naive". Ngây dại một cách xa xỉ? Đó là thứ mà không phải họa sĩ nào cũng có thể làm được. Vì không phải ai cũng có thể giữ lại cái chất ngây thơ, trong sáng như cách nhìn đời, nhìn hình lộn ngược, bay tung tung trong không trung(một cách xa xỉ )như ông.
Xài màu không vẽ mà chơi. Nhìn màu này ra hóa ra màu khác. Nếu có ai hỏi. Sao lại vẽ màu xanh cho cái này. Cái này phải màu đỏ chứ. Thì Chagall cứ ngang ngang lè phè trả lời. Tranh của tôi. Tôi thích xài màu nào thì tôi xài chứ.
Xài màu không vẽ mà chơi. Nhìn màu này ra hóa ra màu khác. Nếu có ai hỏi. Sao lại vẽ màu xanh cho cái này. Cái này phải màu đỏ chứ. Thì Chagall cứ ngang ngang lè phè trả lời. Tranh của tôi. Tôi thích xài màu nào thì tôi xài chứ.
Chagall dùng màu không phải chỉ để vẽ hình, mà còn như thể vẽ lại một giấc mơ, một bài thơ, một bài hát, một câu chuyện thần thoại, theo một cách rất riêng của ông. Nên màu sắc và hình đụng nhau chan chát, phát ra tiếng động và gơi mở nhất nhiều điều khác. Ông là một trong những họa sĩ đầu tiên hết thảy kết hợp miêu tả hình ảnh và tình cảm con người trong một bức vẽ để tạo nên những hình ảnh liêu trai, hư hư thật thật, mờ mờ ảo ảo mà sau này người ta gọi đó là trường phái Surrealism .
Bức phía trên là một khung cảnh quen thuộc lập đi lập lại trong tranh Chagall. Với 3 bậc thang lên cái quán bán hàng xén của mẹ ông, cảnh làng, ánh trăng non và hình ảnh của những câu chuyện cổ tích xa xưa .









Chagall và Bella bay trên bầu trời Vitebsk



Năm 1941, ông với Bella và Ida được mời sang Mỹ lánh nạn WWII.
Năm 1945, chiến tranh kết thúc nhưng Bella ngã bịnh và mất vào tháng chín. Chagall bỏ vẽ hết gần một năm vì đau buồn. Sau đó, ông yêu một người khác,Virgina. Virginia theo Chagall về Paris.Mối tình Chagall -Virginia kéo dài trong bảy năm.

Một chiếc găng tay đen của Bella nằm chỏng chơ phía dưới kế bên bản vẽ của Chagall. Màu đen năng nề của chiếc găng làm màu áo trắng của Virgina ngay giữa bức tranh như lùi hẳn vào phía sau cùng với cảnh làng Vitebsk trong quá khứ . Không còn là trung tâm thu hút của toàn bức tranh.
Tôi không biết bức này Chagall làm đám ma cho Bella hay đám cưới cho Virgina. Nhưng tôi biết tình yêu của ông cho Bella dữ dội, mạnh mẽ đế thế nào.
Còn tiếp nha. Lần sau kể chuyện làng Vitebsk của Chagall.
4 comments:
Hay quá, anh copy nhé. Cám ơn nhiều nhe Lún.
http://caulongbachai.multiply.com/journal/item/6435/_Marc_Chagall_I_
Từng coi nhiều bức của Chagal, nhưng hôm nay mới được đọc bài phân tích hay như vầy nha. Cảm ơn Lún.
À, nói nhỏ nghe nè, ở cạnh trường ĐH của M ở Berlin hồi trước có một cái quán tên là Marc Chagal. Một trong những quán ruột nha.
M: ghen tị, ghẹn tị đùng đùng.
hay thiệt là hay. cảm ơn chị. em chờ những kỳ sau.
Post a Comment